gia là bệnh kiều được sủng ái

Hôm sau, trời tối tăm.

Bạn đang xem: gia là bệnh kiều được sủng ái

Giang tè tổ tông lại ở phim ngôi trường thực hiện khó khăn dễ dàng, nhập tay kịch bạn dạng ném một chiếc, ko nhẹ nhàng ko nặng trĩu nhưng mà ném một chữ: "Dừng."

Nguyệt xuất giảo hề, giảo nhân liêu hề

Câu thơ này nhập Kinh Thi nhằm tưởng tượng phụ phái nữ, Triệu phó đạo trình diễn giác ngộ Giang đạo trình diễn hoàn toàn có thể đảm đương tám chữ này, như thế so sánh đi ra, phái nữ chủ yếu trình diễn viên năng lượng điện hình ảnh bại liệt có vẻ như ảm đảm biến sắc, đẹp mắt thì đẹp mắt thiệt, tuy nhiên cá tính cũng thiệt gớm ghê, Triệu phó đạo trình diễn ngơm ngớp lo lắng kinh khủng tiến thủ lại gần: "Đạo, đạo trình diễn, làm thế nào vậy?"

Giang Chức ngồi bên trên ghế dựa lót thảm lông thiệt dày, một đôi bàn chân thon lâu năm che đậy xén, nhì thời nay nóng giãy, hắn càng không tồn tại lòng tin, xót yếu đuối cho tới lợi sợ hãi, thanh âm cũng ko mức độ lực, nói: "Tẩy trang lên đường."

Anh chỉ người trình diễn phái nữ chủ yếu, Dư Nhiên.

Dư Nhiên là nghệ sỹ năng lượng điện hình ảnh đang được hot, bộ phim truyền hình này của Giang Chức vấn đề dân quốc, đòi hỏi những trình diễn viên mặt mũi mộc lên hình, cô tao sao lại ko nghe.

Bị đạo trình diễn thực hiện xấu xa mặt mũi trước quý khách, Dư Nhiên xấu xa hổ nhưng mà sững sờ ở bại liệt, người thay mặt của cô ý tao nhanh gọn lẹ tiến thủ lên hòa giải: "Chỉ là bôi chút phấn lót, đạo trình diễn hoàn toàn có thể hay là không --"

Giang Chức nâng nâng mắt: "Cô phát biểu xem?"

Anh một hai con mắt là đôi mắt đục hoa, sinh cho tới xinh đẹp mắt, tuy nhiên như thế khá khí chợt tắt, phía bên trong lòi ra toàn bộ đều là tín hiệu nguy nan.

"Mau fake Dư Nhiên lên đường làm sạch mỹ phẩm."

Chuyên viên make up nghe người thay mặt phát biểu đoạn, chạy chóng lên đường làm sạch mỹ phẩm cho tới Dư Nhiên.

Hôm ni trời đem chút tối tăm, đem dông, cuối ngày thu ra mắt, cảm hứng non nhì thân phụ phần.

"Khụ khụ khụ khụ khụ.."

Mỹ nhân bên trên ghế ở ho đỏ loét mặt mũi, cỗ dáng vẻ phát hiện ra nhưng mà thương.

A Vãn nhanh gọn lẹ fake sữa trườn đun sôi qua loa, lại núm tấm vải vóc che đậy cho tới ông căn nhà miếng mai, thuận lối truyền tiếng một tiếng: "Giang thiếu hụt, người thay mặt Dương Tự hứa hẹn bắt gặp ngài."

Dương Tự đó là tè hoa đán cho tới trễ bị thay đổi lên đường bại liệt.

Hộp sữa trườn, là black color tuyền, Giang Chức nhì ngón tay xanh rớt nhạt nhẽo tóm vỏ hộp, từ tốn đàng hoàng nhưng mà nhấp miệng: "Không rảnh."

Mé cạnh, Triệu phó đạo yếu đuối ớt chất vấn một câu: "Vậy suất trình diễn của Dương Tự?"

Dương Tự là phái nữ loại nhì cỗ năng lượng điện hình ảnh này, mùng hình ảnh rất nhiều, cốt yếu đó là -- lưu lượng cao nha! Nói thiệt, Triệu phó đạo thiệt luyến tiếc thay cho thay đổi người, đơn thuần..
Hắn không đủ can đảm.

Giang đại đạo trình diễn khép hờ đôi mắt, núm vỏ hộp sữa trườn bại liệt, ngón tay như đem như ko nhưng mà gõ một ít, trầm khoác một thời gian, lông nheo nhấc lên, mãn nhãn đục hoa hiện nay phía bên trong.

Anh nâng giơ tay, duy nhất chỗ: "Cô lại phía trên."

Mọi người theo đòi phương tầm nhìn qua loa lên đường.

Bối cảnh đối lập, nhì mươi bao nhiêu trình diễn viên quần bọn chúng đứng tụ luyện, cô nàng ngoài nằm trong nom cỗ dạng ngốc nhất tiến thủ lên phía đằng trước một bước, hai con mắt trừng to lớn, vô nằm trong khó khăn tin cẩn nhưng mà chỉ nhập chủ yếu mình: "Tôi?"

Cô gái bại liệt nom qua loa tuổi tác ko rộng lớn, người cũng không tốt, dung mạo thấy ko rõ ràng, bên trên mặt mũi đều là ngày tiết fake, khoác đồng phục được vạc cộng đồng cho tới trình diễn viên quần bọn chúng, hoàn toàn có thể thấy được, cô nàng nhập vai là kẻ qua loa lối Giáp, nhập trở thành bị quân thù ném bom, bách tính chịu đựng khổ sở, cô gái là kẻ qua loa lối Giáp được lộ mặt mũi.

Bị đại đạo trình diễn điểm danh người qua loa lối Giáp sửng oi.

"Ừ." Đại đạo trình diễn người sử dụng ngữ điệu ko tỉnh táo chất vấn nường, "Tên là gì?"

Người qua loa lối Giáp gãi gãi đầu, còn còn chưa kịp phản xạ lại, vẻ mặt mũi say đắm man: "Tôi thương hiệu Phương Lý Tưởng."

"Đóng phim được bao nhiêu năm rồi?"

Người qua loa lối Giáp chắc hẳn rằng đem chút tỉnh ngộ, ánh nhìn tức thời vạc sáng: "Tôi thực hiện trình diễn viên theo đòi đoàn tư năm."

"Vai trình diễn Dương Tự trình diễn được không?"

A, bên trên trời rớt xuống bánh đem nhân!

Cô gái người qua loa lối Giáp bị bánh đem nhân rớt trúng hăng hái sôi trào nha, hai con mắt tròn trặn cong lên, một vòng cung trăng non sáng sủa lấp lánh lung linh.

Cô nói: "Có thể!" Vỗ ngực, quan trọng đặc biệt đem thoải mái tự tin nhưng mà phát biểu, "Đạo trình diễn tôi hoàn toàn có thể, tôi hoàn toàn có thể rước một người bị tiêu diệt trình diễn cho tới vô cùng sinh sống động!"

Nói đoạn, cô gái ngay lập tức té xuống, run rẩy run vài ba loại, thủ công teo quắp, đôi mắt trợn white, fake tay đi ra, hướng đến phương xa cách, chậm trễ rãi, chậm trễ rãi rũ xuống -- màn trình diễn một mùng trúng đạn quăng quật bản thân trước mặt mũi quý khách.

Mọi người: "..."

Xem thêm: tô mạt nhi là ai

Còn ko phát biểu, tạ thế là đặt điều cho tới chuyên môn cảm động.

Giang Chức thay cho thay đổi kiểu nằm: "Cô tao lên đường."

Triệu phó đạo trợn đôi mắt há hốc mồm, qua quýt như vậy?

Cứ như thế, Phương Lý Tưởng cá đậm xoay người, tung hô, cảm hứng đang được cho tới đỉnh điểm của nhân sinh!

Cô nường nhảy nhót, hận ko thể nhảy cho tới khung trời theo đòi thái dương vai sóng vai: "Từ Phưởng Từ Phưởng!"

Chu Từ Phưởng đứng ở phía bên trong dàn diễn: "Ừm."

Hai cô quen thuộc biết thân phụ mon, một người trình diễn group, một đứa ở group quan trọng đặc biệt, thông thường xuyên bắt gặp nhau ở đoàn phim, trước bại liệt cũng ko không xa lạ lắm, tuy nhiên mon trước, Chu Từ Phưởng bị khất nợ chi phí công, Phương Lý Tưởng trượng nghĩa đi ra mặt mũi, tuy rằng rằng sản phẩm ko được như ý, tuy nhiên kết một quãng cách mệnh nghĩa tình.

Phương Lý Tưởng nhảy cho tới trước mặt mũi cô, khóe mồm giơ lên, lòi ra nhì loại má lúm đồng xu tiền nhỏ: "Cô nhéo tôi một chiếc."

Chu Từ Phưởng chọc cánh tay cô gái một ít, nhẹ dịu.

Phương Lý Tưởng cảm nhận thấy ko nhức, bóp chặt đùi của tôi một chiếc, người sử dụng mức độ vặn nhéo, tức tương khắc đau tới nhe răng trợn đôi mắt, nhức đoạn ngay lập tức cười: "Không cần ở mơ." Cô nường nở rộ bên trên vị trí, "Từ Phưởng, tôi trở thành Chức Nữ thầy thuốc thiệt rồi, tổ tiên banh mắt!"

Chu Từ Phưởng ko cho tới phản xạ.

Phương Lý Tưởng · Chức phái nữ thầy thuốc · choạng tay ở trước đôi mắt cô quơ nhì cái: "Cô nom đồ vật gi vậy?" Theo tầm đôi mắt Chu Từ Phưởng nhìn qua, "Cô đang được nom đạo trình diễn Giang?"

Chu Từ Phưởng gật đầu: "Anh ấy cỗ dạng thiệt là thích mắt."

Phương Lý Tưởng nom vài ba đôi mắt, chậc chậc chậc..
Nào chỉ đẹp mắt nha, sợ hãi nước sợ hãi dân mới nhất đích chứ?

Giang đại đạo trình diễn dung mạo như thế, nhằm ở cổ điển, vô cùng là hồng nhan họa thủy, ko cần, hồng nhan họa thủy nhu nhu nhược nhược nhưng mà phía bại liệt ở một chiếc, ngay lập tức đem người vì thế Hotgirl vung tay tấn công nhau .

"Minh Tái Anh, cô u nó vạc điên loại gì!" Dư Nhiên luôn luôn trực tiếp lấy hình tượng thần tiên tỷ tỷ cải cách và phát triển ở giới vui chơi, thời điểm hiện nay mặt mũi đỏ loét tía tai.

Cùng cô tao tranh giành chấp cũng chính là người nhập giới, Minh gia lão tứ, phái nữ chủ yếu đoàn phim cơ hội vách.

"Nổi điên?" Minh gia ở kinh đô cũng coi như bài bác được với danh, đầy đủ chi phí chi, Minh Tái Anh ở trong tầm luôn luôn trực tiếp lên đường ngang, so sánh ngạo ngược, ai so sánh được cô tao, "Kia cũng so sánh cô vạc tao chất lượng rộng lớn."

Dư Nhiên ngán nản: "Cô --"

Minh Tái Anh ôm tay, còn khoác trình diễn phục cung đình, cằm một vừa hai phải nhấc, đem khí thế lão đại hậu cung sang: "Cũng ko biết là ai, nửa tối khoác váy nhì chạc lên đường gõ cửa ngõ chống đạo trình diễn."

Chuyện này, người nhập giới đều đã biết.

Sở năng lượng điện hình ảnh này của Giang Chức chính thức cù không được bao nhiêu ngày, phái nữ chủ yếu Dư Nhiên ngay lập tức ăn diện không nhiều vải vóc lên đường gõ cửa ngõ, mỹ danh là: Giảng trình diễn, đương nhiên, này trình diễn ko giảng trở thành, bị đồng chí công an fake cho tới viên công an lên đường thương lượng một phen về sự việc ăn diện điểm công nằm trong.

Bị chọc vụ sàm trộn, Dư Nhiên tức giẫn dữ cho tới thẳng lên đường túm tóc Minh Tái Anh, người thay mặt nhì mặt mũi nhanh gọn lẹ lôi ra, xô xô đẩy đẩy, cũng ko biết là ai vướng cho tới camera dựng bên trên mặt mũi khu đất.

Phương Lý Tưởng vốn liếng dĩ đang dần coi trò hoặc, phát hiện ra camera bại liệt hòn đảo phía, trừng rộng lớn mắt: "Từ Phưởng, mau rời ra!"

Lúc Phương Lý Tưởng kêu cô, cô đang được nom mặt mũi Giang Chức, nhưng mà Giang Chức, ngồi bên trên ghế chuyên được sự dụng của đạo trình diễn -- tu sữa trườn.

Chữ bên trên vỏ hộp sữa trườn, là giờ Anh, Chu Từ Phưởng thị giác vượt lên trên chất lượng, cơ hội bao nhiêu trăm mét, cô cũng nhìn thấy rõ ràng, trách móc ko được người ủy thác cô mong muốn cô bắt hắn, hắn cỗ dạng thiệt là thích mắt, đối với vỏ hộp kẹo trộn lê của cô ý còn xinh hơn.

"Từ Phưởng!"

Phương Lý Tưởng mong muốn choạng tay kéo cô, tuy nhiên không thể kịp rồi.

"Quang!"

Camera nện bên trên người Chu Từ Phưởng, cô té người đi ra sau, tay đập nhập bên trên giá bán camera, bị rời một chỗ bị thương thiệt lâu năm.

------ tiếng phát biểu ngoài lề ------

Chu Từ Phưởng: Em hoàn toàn có thể tu một ít sữa trườn của anh ấy không?

Giang Chức lấp mồm, thẹn thò thùng nhưng mà tháo dỡ thắt lứng.

Chu Từ Phưởng:.

.

Xem thêm: ai là triệu phú 2012